Dịch giả: SaSaaaaHai người thập phần trong lòng nôn nóng, Lý Ngọc Nguyệt hôm qua vẻ mặt không tốt mà về đến nhà, mặc dù hai người bọn họ khuyên bảo như thế nào cũng không có bất luận tác dụng gì.
Lý Thừa Càn cũng là hận Đế Bắc Thần, hôm qua việc Lý Ngọc Nguyệt đích xác không chiếm lý, hắn cũng chưa trực tiếp đi tìm Thần Vương lý luận, chỉ có thể chờ có cơ hội lại hảo hảo dẫm một chân lên Thần Vương.
Nhưng sáng sớm hôm nay, Lý Ngọc Nguyệt đột nhiên hét lên, chẳng lẽ lại xảy ra chuyện gì không tốt?Lý Ngọc Nguyệt đêm qua ngủ cảm thấy trên mặt có chút ngứa, cào vài cái cũng không để ý nữa mà đi ngủ.
Chưa từng tưởng hôm nay thời điểm chuẩn bị trang điểm chải chuốt đột nhiên phát hiện trên mặt mọc ra rất nhiều tàn nhang.
Tàn nhang rậm rạp mà che kín hai sườn cánh mũi, gương mặt xinh đẹp bởi vì xuất hiện tàn nhang mà trở nên xấu xí.
Nàng đi múc nước rửa mặt trước tiên, nhưng bất luận rửa như thế nào thì tàn nhang cũng không biến mất, như từ lúc sinh ra đã có nó vậy, căn bản không có biện pháp làm nó biến mất.
“Tại sao lại như vậy!” Lý Ngọc Nguyệt hoảng sợ mà vuốt mặt chính mình, “Trong một đêm mặt ta như thế nào sẽ biến thành như vậy?”Đắm chìm ở bên trong khiếp sợ Lý Ngọc Nguyệt không thể tin sự thật này, thậm chí cảm thấy mình là đang nằm mơ, đây chính là khuôn mặt nàng lấy làm tự hào a!Đương Lý Thừa Càn cùng Triệu Văn Tường đi vào trong phòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mi-vuong-sung-the-y-phi-kinh-the/269038/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.