Triệu Vận Thiến thở ra một hơi nhẹ nhõm, "Cuối cùng chúng ta cũng không còn nguy hiểm, đã bình an vô sự, phải cảm ơn Bách Lý Hồng Trang."
Thiệu Tử Phàm mỉm cười, xoay người dập tắt đống lửa, lúc gần đi Bách Lý Hồng Trang đã để lại một câu cuối cùng nhắc nhở bọn họ.
{Nauh Yi} Một đêm lặng lẽ trôi qua. Trời vừa sáng, Bách Lý Hồng Trang liền thoát khỏi trạng thái tu luyện, rửa mặt chải tóc đơn giản một chút rồi lại tiếp tục lên đường. Bách Lý Hồng Trang bắt đầu chủ động tấn công, một khi nghe được động tĩnh của yêu thú liền tiến lên kiểm tra, nàng cần phải tìm được vị trí của Cuồng Phong Lang. Sau nửa ngày, Bách Lý Hồng Trang vẫn chưa tìm được Cuồng Phong Lang, nhưng lại thu được không ít tinh thể yêu thú. "Chủ nhân, trước mắt vẫn chưa tra ra vị trí của Cuồng Phong Lang." Tiểu Bạch lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, tuy rằng phạm vi cảm nhận bằng tinh thần lực của bọn nó khá rộng, nhưng bãi săn thú này hình như có một thứ gì đó gây cản trở việc thăm dò bằng tinh thần lực, khiến phạm vi dò xét của bọn nó bị thu hẹp lại. Sau khi bọn nó dò xét, ở gần đây không hề có bóng dáng của Cuồng Phong Lang. Bách Lý Hồng Trang mím môi cười, "Diện tích núi Lạc Hà cũng không nhỏ, hiện tại chúng ta đã kiểm tra qua nửa ngọn núi, Cuồng Phong Lang chắc còn ở phía trước, sớm muộn gì cũng gặp được thôi." Trong những tu luyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mi-vuong-sung-the-y-phi-kinh-the/2940141/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.