Ánh mắt Bách Lí Hồng Trang hơi cô đọng lại. Nàng thật ra có một chút tò mò đối với Đế Bắc Thần, không thể không nói: "Ngươi làm thế nào giúp ta mời chào người bệnh?"
Tuy rằng nàng đã nghĩ kỹ về biện pháp khai hỏa thanh danh Thần Y Phường, nhưng đồng thời nàng cũng không ngại ý tưởng của Đế Bắc Thần như một phương pháp dự phòng.
Đáy mắt Đế Bắc Thần hiện lên ý cười mở rộng, "Điều đó không phải rất đơn giản sao? Người bệnh chẳng phải đang ở trước mắt ngươi sao?"
Bách Lí Hồng Trang nhìn lướt qua Thần Y Phường, cuối cùng ấn định tầm mắt ở trên người Đế Bắc Thần, "Ngươi?"
Đế Bắc Thần nghiêm túc gật đầu, tươi cười ưu nhã, "Đương nhiên, ta không phải là người bệnh có sẵn sao? Nếu ngươi có thể chữa khỏi tật chân của ta, thù lao gì ta đều có thể cho ngươi."
Thần sắc Hắc Mộc căng thẳng, thiếu chủ không phải thật sự tính toán để Bách Lí cô nương chẩn trị tật ở chân, đúng không?
Phải biết rằng, thiếu chủ cũng không phải là người thường, ngay cả Phong thần y cũng bó tay bất lực không có biện pháp, Bách Lí cô nương sao có thể chẩn trị ra được?
Nhìn khuôn mặt bình tĩnh và thờ ơ của Đế Bắc Thần, Bách Lí Hồng Trang lập tức minh bạch, người trước mắt căn bản không tin vào y thuật của nàng. Nói cách khác, hắn cũng không tin rằng nàng sẽ có y thuật gì cao siêu.
"Dù sao cũng không có khách nhân khác, ta sẽ tới giúp ngươi nhìn chân bị tật này một cái."
Mặt đẹp hiện lên sự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mi-vuong-sung-the-y-phi-kinh-the/466210/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.