Tiểu vương gia cùng Miên Miên đã ở đây sắp được hơn nửa tháng, hai người cả ngày nếu không phải du sơn ngoạn thủy thì chính là lăn lộn trên giường.
Từ khi Tiểu vương gia phát hiện ra lưng Miên Miên đặc biệt mẫn cảm, hắn đặc biệt thích sờ lưng Miên Miên.
Sờ giữa lúc ăn cơm hoặc lúc lơ đãng, bắt đầu từ gáy, lướt xuống theo xương sống. Hắn vừa vuốt, người Miên Miên liền run lên, quay đầu lại nhìn hắn, ánh mắt vừa như oán giận vừa như thể yêu thích, y mặt đỏ bừng bừng, đôi mắt ngậm nước, nũng nịu run rẩy gọi tên hắn.
"Kỳ Nhiên ~ "
Tiểu vương gia rất thích Miên Miên gọi hắn như vậy, dùng giọng điệu nũng nịu không muốn xa rời như vậy, như thể Miên Miên xa hắn sẽ phải chết. Lúc ở trên giường cũng giống vậy, rõ ràng là người đi làm, tiếng gọi lại mềm mại, rụt rụt rè rè, như thể đang bị làm.
Tiểu vương gia không chịu được nhất chính là y như vậy, nhưng cũng thích nhất chính là y như vậy.
Ở trên giường, tuy hắn là người nằm dưới, nhưng hắn lại nắm giữ nhịp điệu cả cuộc vui, nếu như hắn muốn, lúc vuốt ve sẽ tránh lưng Miên Miên đi, nếu như hôm đó hắn mệt mỏi, sẽ cố ý chạm lên lưng y, Miên Miên vừa chạm đã bắn, ngay cả một lần cũng không thất bại.
Có điều làm như vậy cũng có nhược điểm, nếu như làm như vậy, hắn sẽ không tránh được phải an ủi Miên Miên một phen, lúc đó Miên Miên khóc vài tiếng làm nũng mấy lần, bọn họ lại làm thêm lần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mien-mien/2217841/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.