Ba năm trước, Huyết các.
+
"Nhạn Quy." Chất giọng trầm mạnh của nam nhân vang lên, vô cùng rõ ràng trong căn phòng yên tĩnh.
Một bóng đen im hơi lặng tiếng đáp xuống, hắn quỳ một chân ngay ngắn, thấp giọng nói, "Các chủ."
La Minh không lên tiếng ngay, ngón tay vuốt ve chén trà, hắn ta không nói Cừu Nhạn Quy cũng chỉ đành im lặng cúi đầu.
"Thương thế đỡ hơn chưa?"
Giọng điệu La Minh không rõ ràng, giống như là thuận miệng hỏi.
Huyết các hay còn gọi là "Thích khách môn", mười thích khách mười hạng đầu của giang hồ có chín là từ đây ra, thế nhưng môn phái cường hãn như vậy mà lại rơi vào ác danh "Quỷ môn quan."
Có người đổ xô vào, có kẻ tránh còn không kịp.
Tuy nó là một trong những môn phái hàng đầu, nhưng vì quy củ vô cùng tàn nhẫn nên thường bị các danh môn chính phái khinh thường.
Cứ cách ba năm tất cả thích khách sẽ phải tiến vào "Luân Ngục", đúng như cái tên của nó, người sống sót ở đây đều chịu đau khổ của địa ngục mà người bình thường không thể chịu được.
Và ở càng lâu thì thân phận càng cao, cũng bởi điều điện hà khắc như thế mà thực lực của Huyết các sâu không lường được, là nỗi sợ của các tông môn khác.
Năm nay vừa qua ngày "thanh lý môn hộ", trên người của thích khách sống sót đều mang theo vết thương, song những vết thương này với bọn họ chỉ thường như cơm bữa.
Vậy nên hiển nhiên trong lời của các chủ có hàm ý khác.
Không rõ ý của các chủ, cũng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mieu-cuong-khach/518905/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.