Dương Siêu ra quân bất lợi, hơn nữa sau này khi anh ta lại chà độ hảo cảm ở mấy việc nhỏ thì Diệp Bạch đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn anh ta, khiến cho anh ta cảm thấy cả người mình đều trở nên ngu ngốc.
Anh ta quyết định trì hoãn một thời gian.
Cả trai lẫn gái, có mấy người anh ta từng theo đuổi bị chia thành loại ngoài lạnh trong nóng không tự trọng.
Lúc đối tốt với bọn họ thì một đám đều cao ngạo vô cùng, nhưng chờ đến khi anh ta vừa có cảm giác buông tha thì lại nghĩ tới cái tốt của anh ta. Hơn nữa, thông thường loại người này từng được hưởng thụ sự tỉ mỉ chu đáo của anh ta, sau khi được phục vụ tỉ mẩn chu toàn, rất ít người có thể quen với việc đột nhiên biến mất những phục vụ đó.
Dương Siêu cảm thấy Diệp Bạch cũng giống như vậy.
Hơn nữa thiếu niên này còn sạch sẽ thuần túy hơn những người kia, lúc trước chưa từng có người để ý quan tâm cậu ta, cho nên phản ứng nhất định cũng xa cách cường liệt, đến lúc đó chính là cơ hội của anh ta.
Ha ha!!!
Lúc ấy, cũng không còn là thiếu niên đùa giỡn chút tính khí nữa, mà anh ta thì muốn như thế nào sẽ được như thế đó.
Nhưng sự thật lại hoàn toàn khác với suy nghĩ của anh ta, Diệp Bạch thích ứng tương đối nhanh, thậm chí còn có một loại bộ dáng thoải mái không bị làm phiền. Dưới bầu không khí hoang mang vô cùng, Dương Siêu vĩnh viễn cũng sẽ không hiểu rõ, Diệp đại miêu căn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mieu-sinh-doanh-gia/2247137/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.