Cố Chiêu và Khâu Tử Húc đều làm giàu từ nước ngoài, sau đó chậm rãi trở về nước. Người sau thừa cơ thu mua Tinh Khởi cũng cứu sống lại nó, nhưng vẫn làm việc chủ yếu ở nước ngoài, tạm thời nhập vào dòng họ do cha anh ta làm quản lý. Cho nên lúc ấy anh ta dám đánh cược như vậy, bởi vì có đường lui rộng mở, đến lúc đó anh ta tùy thời đều có thể ngóc đầu dậy.
Nhưng Cố Chiêu lại không giống, anh không có một dòng họ phát triển ở nước ngoài đã lâu, về nước cũng đã mang theo toàn bộ tài chính trở về.
Sở dĩ lựa chọn thành phố C, là bởi vì Mục Uyển ở nơi này.
Nhưng tương tự, nhà cũ của họ Cố cũng ở đây, một nhà Cố Như Hưng đương nhiên đều ở nơi này. Trước lúc trở về cũng đã biết sẽ có rất nhiều phiền toái, lại không nghĩ rằng những người này có thể vô sỉ đến vậy.
Không chỉ cổ phần ông nội lưu cho anh, ngay cả công ty của anh, những người đó cũng thương nhớ đến.
Tranh phong nhiều năm, Cố Chiêu tự nhiên biết những người này khó chơi thế nào, mà trong khoảng thời gian anh hôn mê, một mình Diệp Bạch gánh chịu hiển nhiên không hề dễ dàng. Dựa theo cách nói của Khâu Tử Húc, trong khoảng thời gian này cậu ta chỉ phụ trách làm chân chạy, phần lớn mọi chuyện vẫn là người thiếu niên kia một mình hoàn thành, mà trong lúc đó, đối phương thậm chí không ra khỏi phòng bệnh nửa bước.
Giờ phút này Diệp Bạch đang làm ổ trên ghế sôfa để ngủ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mieu-sinh-doanh-gia/2247175/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.