Thiên giới, một đám đại tiên nhìn bạn tiên mình cảm khái không thôi, một người trong đó giáo dục: “Nhìn xem, lúc trước còn có thể nói là bởi vì độ dung hợp cao, mà hiện tại…”
Hai thế giới Diệp Bạch căn bản không hề vận dụng năng lực khác.
Thậm chí ngay cả của bản thân nguyên chủ cũng không dùng mấy, mỗ đại tiên đau đớn khôn nguôi, “Người ta chỉ thôi miên ba người, ba người đã giải quyết toàn bộ sự tình.”
Tiểu bạn tiên ngồi chồm hổm trên mặt đất trồng nấm.
Khi ấy hắn ta thôi miên không chỉ ba người, lúc đầu cũng coi như hỗn không tồi, mãi đến khi bị tên Chu Chính kia phát hiện. Đối phương khôn ngoan lừa gạt ánh mắt của hắn ta, nhưng muốn thôi miên gã lại không thôi miên được, chỉ có thể vẫn luôn kéo dài tìm kiếm cơ hội. Cuối cùng đương nhiên là không tìm được, ngược lại tự giày vò mình đến chết.
“Ngươi lúc đó giả vờ nghe lời cũng tốt mà, làm gì cần chính trực như vậy.”
Tiểu bạn tiên yếu ớt nói: “Làm tiên phải thành thực.”
“Quên đi.” Tới phiên đại tiên vô cùng bất đắc dĩ, vị Đại tiên bên cạnh khuyên hắn ta: “Các bạn tiên từ nhỏ đã ở Tiên giới, khờ dại chất phác, không thể so với con mèo tiên kia cũng là bình thường.”
Một đám bạn tiên đồng ý gật đầu.
Tên đó ở Thiên giới hỗn đến gió nổi nước lên, ngay cả đại tiên đều coi như bánh bao xé đến xé đi, xuống hạ giới làm sao có thể bị một đám phàm nhân bắt nạt được. Hơn nữa đối phương là yêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mieu-sinh-doanh-gia/2247238/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.