(Sống đằng đẵng nơi chân trời. Luôn hướng hướng về chốn phồn hoa)
*Trích Ức mai – Lý Thương Ẩn.
--------------------------
"Làm gì có ai chứ?" Hoàng hậu giả lả nói cười như thể đùa giỡn để làm nguôi sự giận dữ nhất thời của Chu Hậu Thông. Nàng cũng không muốn giữa nơi đông người thẳng thắn chỉ ra Lệ tần là người hôm trước đã bóng bóng gió gió nói nàng là mối họa.
Ánh mắt sắc lạnh của Chu Hậu Thông vẫn dừng ở Lệ tần. Nàng ta sợ hãi đến mức cúi thấp đầu, mồ hôi tay đổ ra như dấp nước. Nghe Hoàng hậu nói vậy, Chu Hậu Thông cười bảo: "Hoàng hậu nói phải."
Nhìn thấy vẻ mặt nói cười của Hoàng đế, Lệ tần mới được thở phào. Hôm trước vừa "được ngự ban" cuốn "Nữ huấn" và "Nữ tắc" để chép, Lệ tần hẳn nhiên hiểu rõ tại sao. Chắc chắn chuyện nàng ta ngoài Khôn Ninh cung lỡ nói lời bất kính đã đến tai Hoàng thượng. Vì thế mà hôm nay Túc tần chẳng cần nói thẳng, Hoàng thượng cũng sớm đã biết lời Túc tần đang ám chỉ nàng ta.
Hoàng hậu nhận ra sự căng thẳng ở chỗ Lệ tần, liền cố tình giúp nàng ta giải vây. Nàng khẽ nói: "Cũng không còn sớm nữa, Hoàng thượng cùng các vị muội muội mau hồi cung đi ạ. Thần thiếp không sao đâu ạ."
Chu Hậu Thông có hơi chần chừ chốc lát, sau đó mới nói: "Vậy... nàng nghỉ ngơi nhé. Mai trẫm lại tới thăm nàng."
Đức phi cũng bồi thêm một câu quan tâm: "Nương nương cố gắng giữ gìn phượng thể. Chúng thần thiếp cũng xin cáo lui."
"Chúng thần thiếp cáo lui!" Các
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/minh-cung-truyen/2213620/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.