Chu Cao Sí không biết là, khi hắn rời đi Phụng Tiên điện sau , không khí Phụng Tiên điện liền ngưng trệ lên .
“Doãn Văn , ngươi hôm nay xảy ra chuyện gì ?!” Lão giả, cũng chính là Chu Nguyên Chương giận tái mặt, trừng mắt hỏi.
Thiếu niên, cũng chính là Chu Doãn Văn vội vàng quỳ xuống nói “Hoàng gia gia bớt giận, tôn nhi hôm nay…… Làm càn .” Chu Doãn Văn cúi đầu, có chút xấu hổ.
Hắn biết chuyện mình làm hôm nay thực không nên.
Nhưng khi hắn thấy Chu Cao Sí , liền nhịn không được nhớ tới An Bình cô cô từng nói, nhịn không được nhớ tới phụ vương vẫn đang nằm trên giường bệnh , nhớ tới Tề Thái, Hoàng Tử Trừng nói “Phiên vương chi hại”……
An Bình cô cô nói:“Mặc kệ ngươi tin hay không tin, không quá năm năm, Chu Lệ sẽ là địch nhân của ngươi!”
Tề Thái, Hoàng Tử Trừng nói “Phiên vương tay cầm binh quyền, thế lực quá nặng, đặc biệt Yên vương Chu Lệ , trong tay binh sĩ mười vạn, việc trong quân đều tự quyết , có lẽ không cần đợi cho nó phát triển lớn mạnh , to đầu khó chui ( nghĩa là khó tiêu diệt ) , chính là hiện tại, tước đoạt chư phiên, chỉ sợ cũng không thể …… Mà đợi đến khi nó lớn mạnh , tước đoạt chư phiên, chỉ sợ gây thành “Thất quốc chi phản”,“Bát vương chi loạn”……”
Chu Doãn Văn quỳ trên mặt đất , tay nhịn không được nắm chặt thành quyền.
“Doãn Văn ?” Chu Nguyên Chương nhìn Chu Doãn Văn trên mặt rất rõ ràng là không ngờ, trong lòng thở dài, mở miệng nói “Hoàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/minh-ha-chi-cao-si/361214/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.