Lúc Chu Cao Sí tiến vào Phương Hoa điện , sắc mặt có chút trắng bệch, khẩu khí hơi gấp , nhìn về phía Phương Hoa viện im lặng đến dọa người , trong lòng nghi hoặc, sao im lặng như vậy?
Lúc này, tuy rằng đã qua buổi trưa, nhưng Chu Cao Sí biết quy củ của mẫu phi rât nghiêm khắc, cho dù là vô sự, trong sân nhất định có người đứng ở ngoài truyền vào .
Nhưng lúc này…… Trước viện không một bóng người .
Mã Tam Bảo nâng Chu Cao Sí , có chút lo lắng nói nhỏ “Thế tử…… Nếu không để nô tài đi nhìn trước một cái?”
Chu Cao Sí lấy lại tinh thần, nhìn về phía Mã Tam Bảo , chậm rãi lắc đầu.
Ý bảo Mã Tam Bảo buông mình ra , Chu Cao Sí tiến phía trước hai bước, cân nhắc một chút, mới thấp giọng chậm rãi nói “Ngươi đi về trước đi. Để cho hạ nhân chờ ta ở đây là được rồi .”
Mã Tam Bảo sửng sốt, lập tức kiên quyết lắc đầu “Thế tử, nô tài đã vô sự , thế tử cũng đừng lo lắng nô tài , nô tài ở đây chờ .” Dừng một chút, lại do dự nói “Thế tử, nếu không thì để nô tài bồi ngài đi vào? Thương của ngài ……”
Tế mi Chu Cao Sí hơi nhíu, nhìn vẻ mặt Mã Tam Bảo lo lắng, giận dữ nói “Thương của ta đã tốt lắm! Tam Bảo, ngươi đừng giống nữ nhân , thực thích lải nhải đến lẩm bẩm hoài sao ?”
Hắn đã muốn mệt mỏi khi có một lão cha thích nhìn mình chằm chằm và lải nhải dài dòng ……
Mã Tam
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/minh-ha-chi-cao-si/361333/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.