Chôn ở hõm vai Chu Lệ ,Chu Cao Sí ngượng ngùng cười, nhỏ giọng mở miệng “Thực xin lỗi…… Cha, con thật sự muốn bái tế mẫu phi……”
Chu Lệ trầm mặc một hồi, mới nâng tay sờ đầu Chu Cao Sí , nhíu mày, tuy rằng trong lòng đối tiểu tử này kéo thân thể ốm yếu đi tế bái Từ thị rất không vui , nhưng bề ngoài , Chu Lệ cũng đành dùng thanh âm trầm thấp nói “Ngươi nếu thật muốn tế bái mẫu phi ngươi, chẳng lẽ cha có thể ngăn đón? Ngươi cùng cha nói một tiếng, cha mang ngươi đi , vì sao lại muốn tự mình vụng trộm đi ? Còn không mang theo Tam Bảo?” Dứt lời, lại dùng thanh âm mất tiếng nói “Ngươi nếu lại xảy ra chuyện thì cha làm sao bây giờ ?”
Chu Cao Sí trong lòng run lên, nhịn không được kéo quần áo Chu Lệ , sau một lúc lâu, cúi đầu nói “Cha…… Thực xin lỗi.”
“Thôi!” Chu Lệ than nhẹ một tiếng, ôm lấy Chu Cao Sí , cẩn thận mềm nhẹ đem Chu Cao Sí phóng tới trên giường, nhìn Chu Cao Sí vẫn gắt gao kéo áo mình , Chu Lệ thản nhiên mở miệng “ Ngươi hảo hảo nghỉ ngơi.”
Chu Cao Sí giật mình nhìn Chu Lệ đạm mạc đứng dậy, trong lòng có chút hoảng hốt, vội vàng ngồi dậy, giữ chặt Chu Lệ “Cha!”
Chu Lệ mặt không chút thay đổi xoay người.
Chu Cao Sí nhìn bộ dáng khuôn mặt Chu Lệ không chút thay đổi, trong lòng lộp bộp, cha hắn thật sự sinh khí……
“Cha, con sai lầm rồi.” Chu Cao Sí nhỏ giọng nói , xem thấy khuôn mặt Chu Lệ vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/minh-ha-chi-cao-si/361375/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.