"Bằng Phi, có phải cậu thích Mỹ Lâm lớp bên cạnh hay không?" Thiếu niên cao to mặc đồng phục học sinh xông tới từ phía bên phải hành lang, một mình vòng quanh thiếu niên đeo mắt kính tựa vào hành lang đọc quyển sách trong tay, giọng nói cợt nhả.
"Cậu muốn làm gì?" Thiếu niên đeo mắt kính cảnh giác nhìn anh ta.
Thiếu niên cao to hé miệng cười cười, nói với anh ta như tên trộm, "Tôi theo đuổi Y Linh Lạc lớp chúng ta rồi."
"Cái gì?" Thiếu niên đeo mắt kính kinh ngạc, vội vàng hỏi anh ta: "Cậu theo đuổi cậu ấy thế nào?"
Thiếu niên cao to ngẩng đầu cao ngạo, "Cậu thật sự muốn biết?"
Thiếu niên đeo mắt kính gật đầu nặng nề.
"Hì hì. . . . . . Nhưng thật ra là như vầy. Một tuần trước, tôi len lén chọc thủng bánh xe cậu ấy, sau giờ tan học tôi liền giả bộ đi ngang qua, thuận đường chở cậu ấy về nhà, sau đó, cậu biết đó." Dứt lời, còn nháy nháy mắt.
"Loại chủ ý ti tiện thế mà cậu cũng nghĩ ra được?" Thiếu niên đeo mắt kính nhìn anh ta chằm chằm, khinh bỉ hành vi của anh ta.
Mắt thiếu niên cao to trợn trắng, "Thôi đi, cái gì mà chủ ý ti tiện! Có thể cưa được cậu ấy thì chính là ý kiến hay. Cậu giả bộ gì chứ, cứ thế này nếu như người ta bị nam sinh khác theo đuổi, cậu đừng tới tìm tôi khóc lóc kể lể!"
"Tôi mới không!" Thiếu niên đeo mắt kính khinh thường nói.
"Reng reng. . . . . ."
Tiếng chuông vào lớp vang lên, học sinh đứng ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/minh-hon-cai-dau-anh-a/1630707/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.