Tác dụng chậm của bốn ly rượu nên được miêu tả như thế nào nhỉ? Nói nó không mạnh thì cũng không đúng, vì từng chút một len lỏi trong cơ thể rồi dần dần lan l3n đỉnh đầu. Nói nó nhỏ thì cũng không đúng, bởi khi đã lên đến đầu, cả người lại trở nên lâng lâng. Lâng lâng mà vui vẻ, như thể những điều phiền muộn trong lòng theo men rượu mà tan biến hết. Cảm giác ấy thật sự kỳ diệu.
Tư Minh Minh chạy được vài bước thì bắt đầu chóng mặt, cô ôm lấy gốc cây ở đầu phố bar rồi không động đậy nữa.
"Em muốn nghỉ chút." Cô lẩm bẩm. Mặt tựa vào thân cây, vỏ cây thô ráp như đang mài mòn làn da của cô. Một con sâu từ trên cây bò xuống, cô cũng chẳng thấy. Tô Cảnh Thu nhắc cô ngẩng đầu, cô ngẩng lên nhìn thoáng qua rồi chỉ "ồ" một tiếng, thậm chí còn khen con sâu bò trông thật đáng yêu.
"Hôm nay em không bình thường chút nào." Tô Cảnh Thu bất lực nhặt con sâu lên vứt đi, trong lòng ghê tởm đến mức suýt nôn. Anh cố nén cảm giác buồn nôn, hỏi Tư Minh Minh: "Em cố tình chuốc say bản thân à? Có chuyện gì xảy ra hả?"
"Anh có phải định thuần hóa em không? Muốn kiểm soát tinh thần em chứ gì?" Tư Minh Minh dù đã uống say nhưng vẫn không quên làm khó dễ Tô Cảnh Thu, rất giỏi chọc tức anh. Người kia gần như nhảy dựng lên để tự thanh minh, chỉ vào mũi mình mà hỏi đầy khó tin: "Anh? Anh thuần hóa em? Anh kiểm soát tinh thần em? Anh còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/minh-minh-minh-minh-co-nuong-dung-khoc/2695429/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.