Có lẽ sau khi thử hai ba lần, cuối cùng hai người đều đi đến kết luận rằng chuyện này giống như việc nửa đêm xách cuốc đi đào trộm hai mẫu đậu phộng nhà hàng xóm, vừa mệt vừa kích thích, dường như cũng không có gì thú vị lắm.
Nhiếp Chiếu rất hiểu cách khiến người khác phải chờ mong, hắn mặc bộ quần áo đó chỉ vừa đủ để khiến nàng nôn nao, nhưng chưa để nàng thưởng thức một cách trọn vẹn, rồi đứng dậy thay lại bộ y phục trắng thường ngày.
Bất ngờ được thưởng thức sơn hào hải vị, khi nhìn hắn thay lại bộ đồ cũ, Giang Nguyệt chợt cảm thấy có chút nhạt nhẽo, thật đáng tiếc: "Tam ca, mắt thẩm mỹ của chàng quả thực thay đổi một cách cực đoan."
Nhiếp Chiếu lặng lẽ thắt dây áo, nói: "Khi còn trẻ thì khí thế hừng hực, tự nhiên thích xa hoa lộng lẫy. Bây giờ lớn tuổi rồi, mới biết được sự giản dị."
"Ô hô ô hô," Giang Nguyệt chế giễu, "Mới hơn hai mươi đã gọi là già rồi, nếu để A Tứ nghe thấy chắc hắn bây giờ sẽ nhảy sông mất? Khi ta mới gặp chàng, thấy chàngi đ.â.m kiếm vào tay người khác, đâu có thấy chàng khiêm tốn chút nào đâu."
Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗
Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.
"Giang Nguyệt, nàng nói ít một câu thì c.h.ế.t à?" Không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/minh-nguyet-chieu-ta-o-hop-chi-yen/1251391/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.