Đối với nụ hôn không có trong kịch bản kia, về sau Hà Chinh cũng không tỏ ý gì cả, nhưng Hạ Tinh Trình cảm nhận được hắn không vui vẻ gì. Đây không phải là phong cách thường ngày của Hà Chinh, cho dù diễn viên lấy cách gì để diễn, chỉ cần hợp tình hợp lý, nhiều lúc hắn còn cổ vũ và khen ngợi.
Tối hôm đó, Hà Chinh tới tìm Dương Du Minh.
Lúc đó Hạ Tinh Trình mới ra khỏi phòng tắm, trong tay cầm một cái khăn lau nước trên mặt, sau đó cậu nghe thấy ngoài hành lang vang lên tiếng nói chuyện Hà Chinh, người đang nói với Hà Chinh là Dương Du Minh.
Cậu dừng động tác của mình lại, tới gần cửa thận trọng lắng nghe, nhưng Hà Chinh nhanh chóng theo Dương Du Minh đi vào phòng anh, sau khi cửa phòng đóng lại Hạ Tinh Trình chẳng nghe thấy gì nữa cả.
Cậu có cảm giác không tốt lắm.
Quay lại ngồi xuống bên giường, Hạ Tinh Trình phủ khăn lên đầu, giơ hai tay lên che mặt, cậu biết trong lòng mình có rất nhiều cảm xúc phức tạp, và hoàn toàn không có cách nào để tìm ra mạch suy nghĩ rõ ràng, nhưng đồng thời, lại có một đáp án rõ ràng vô cùng sống động, cậu không dám chạm vào cũng không thể thừa nhận nó.
Bộ phim này quay cho đến giờ thật sự khiến cậu rất khó chịu.
Nhưng mà việc khó chịu hơn vẫn còn ở phía sau.
Vì mọi thứ được ưu tiên theo lịch trình của Dương Du Minh, nên sau khi kết thúc tất cả các cảnh ngoại cảnh ở trấn trên, đoàn phim liền tới thị trấn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/minh-nhat-tinh-trinh/2496093/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.