Abbie vừa nằm dưới lớp bong bóng xà phòng trong bồn tắm một tối thứ Bảy vừa nghe trên đài những cú điện thoại mọi người gọi đến kể về các vấn đề khó giải quyết. Nghe được những bế tắc trong cuộc sống hay tình thế tiến thoái lưỡng nan của người khác đáng ra phải giúp cô quên Tom đi, nhưng kết quả không được như vậy. Anh đang tham gia chuyến câu cá với mấy đồng nghiệp đến hết cuối tuần này. Cái cớ thôi. Tuy nhiên, chuyến đi này đã được lên lịch từ mấy tháng trước rồi, nên có lẽ là thật.
Cô không biết còn phải nghĩ thế nào nữa. Bạn bè anh có thể đã biết điều bí mật nghiêm trọng của anh và đang giấu giếm cho anh. Mỗi lần nghĩ đến Tom bên người đàn bà khác, tim Abbie lại gợn lên nỗi sợ và cơn buồn nôn lại ập lên cổ họng. Nỗi xấu hổ xâm chiếm cô khi một người phụ nữ hiền lành gọi tới đài khóc nức lên vì chồng cô mới mất và bác sĩ vừa thông báo với cô là đứa con trai tật nguyền nặng của cô chỉ còn sống được sáu tháng nữa. Dù chung thủy hay không, ít nhất Tom vẫn còn sống. Ôi trời, trừ phi anh ấy cũng nhận được một tin khủng khiếp như vậy…
“… Còn bây giờ chúng ta cùng nghe Eric đang gọi tới,” Cô phát thanh viên nói. “Xin chào Eric. Vấn đề của anh tối nay là gì vậy?”
“Ờ… chuyện này đã tồn tại năm năm rồi.” Giọng Eric nghe rất lo lắng. “Nhưng cho tới giờ tôi vẫn có thể kiểm soát được. Vấn đề là tôi không biết mình còn có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/minh-thu-yeu-nhe-cleo/1540923/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.