Chu Thần Hào oán hận lườm Tần Kham một cái. Sau đó giậm chân quay đầu bro đi.
Nhìn chằm chằm bóng dáng của Chu Thần Hào, Lý Mộng Dương vẫn chưa hết giận mắng: "Người này rắp tâm hại người, không phải lương thần."
Chu Thần Hào đi được hai bước, không nhịn được quay đầu lại nói: "Bổn vương thật sự chỉ muốn vào cung phúng. . ."
Lý Mộng Dương biến sắc, quát to: "Còn dám nói bậy! Lão phu lại nổi giận đây."
Vù.
Kim qua chùy rời tay bay ra, thị vệ của Ninh vương kinh hãi: "Vương gia cẩn thận."
Lại phi thân chắn trước mặt Chu Thần Hào.
Bùm!
Thị vệ bị kim qua bay tới đập cho đấu vỡ máu chảy, ngã xuống đất hôn mê tại chỗ.
Chu Thần Hào sợ quá, hắn cuối cùng cx được kiến thức sự lợi hại của các quan văn triều đình, Lý Mộng Dương không khoa trương, hắn là nóng tính thật.
"Đỡ hắn dậy, chúng ta đi!" Chu Thần Hào có chút chật vật vội vàng chạy đi.
Lý Mộng Dương hừ một cái, đảo mắt nhìn, trước mặt lại xuất hiện một thanh kim qua chùy, Tần Kham cầm nó dí về phía trước, rất âm hiểm mỉm cười: "Lý đại nhân có muốn đuổi giặc cùng đường không? Hạ quan cung cấp binh khí cho ngài."
Lý Mộng Dương hung hăng trừng mắt lườm hắn một cái, phất tay áo cả giận nói: "Ngươi cũng không phải thứ tốt lành gì."
Một đêm qua đi, canh ba giờ sửu, trong cung có hoạn quan truyề lời, một khắc giờ dần tsẽ mở đại triều hội trong điện Phụng Thiên, tất cả quan viên văn võ trên ngũ phẩm cùng với các
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/minh-trieu-nguy-quan-tu/692119/chuong-210-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.