Cố Thích Phong thở sâu: "Là tự sinh, cũng là tái sinh, tự sinh có ý chính là liên tiếp sinh trưởng, cũng chính là lần nữa tái sinh?"Tể Tể lộ ra biểu tình chợt hiểu ra: "Thì ra là như vậy! Vậy nó quả thật có thể tự mình sinh!"Quỷ lắp ráp: "! ! "Cho nên!Những người này không có năng lực của huyền môn nên chỉ có thể dựa vào khua môi múa mép tấn công nó?Vậy cũng quá tốt rồi!Chỉ cần vài phút là có thể làm xong việc!Quỷ lắp ráp quyết định xử lý nhanh gọn, thân thể dài hơn mười mét đột ngột nhô lên từ mặt đất, trong nháy mắt đã chạy hơn mười mét đến trước mặt Cố Thích Phong.
Cố Thích Phong: "! ! "Khiêu khích vương giả!Anh ta tại tự tìm đường chết!Tể Tể bỗng nhiên lên tiếng: "Người nuôi mày là ai vậy?"Quỷ lắp ráp tức giận đến phát điên, không thèm để ý đến hai nhân loại yếu đuối như gà vào mắt, giọng nói lạnh tanh lại nhớp nháp thật kinh tởm.
"Không nói cho mày biết!"Hừ!Nghĩ … mấy người này ghê tởm nó!Nó cũng có cách làm mấy người này khó chịu!"Chờ chúng mày chết, đi Địa Phủ! ! À, chết chính là chết, Địa Phủ cũng đều không đi được, bởi vì! ! "Quỷ lắp ráp nói đến đây thì bỗng nhiên dừng lại, nhìn chằm chằm hai người bằng một con mắt cá chết mọc ở trên đầu và một con mắt ở trên vai trái.
Bé nhìn thấy trong mắt nó có mong đợi.
Không nói à!Bé bĩu môi: "Vậy mày không cần thiết lại tồn tại!"Lúc này bé bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, vội vàng duỗi ra bàn tay nhỏ che mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/minh-vuong-be-con-ba-tuoi-ruoi/1734795/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.