Hôm nay Phong thấy Hân cầm cầm cuốn truyện Conan mà nước mắt sụt sùi, có gì với cuốn truyện đó sao? thấy bình thường mà nó khóc lóc cái gì, một vấn đề đặt ra cho Phong trong ngày hôm nay.
" Này! cậu khóc cái gì? mấy đứa kia tưởng tui bắt nạt cậu kìa !"
" hic hic!"
"?!?"
" Ran tội lắm, sao cô ấy không biết Conan là Shinichi chứ ! huhu!" cô mếu máo kể với Phong.
" trời! vậy mà cũng khóc hả?"
" Sao không khóc được chứ? cậu là đồ máu lạnh!
Hân nước mắt nước mũi tùm lum nhìn Phong, còn cậu thì nhìn nhỏ không nói gì chỉ im lặng, đây là lần đầu cậu bị chửi là đồ máu lạnh, sau đó mấy ngày Hân thấy cậu cũng không nói gì chỉ nhìn về một phía xa xăm nào đó ngoài cửa sổ.
" Ba mẹ! con mới đi học về !"
" con trai mau tắm rửa đi rồi ăn nha!"
Bà Nhi thấy con mình không đáp lại, nhìn mặt cậu như chứa chấp nhiều tâm sự, bà cũng hiểu con trai mình, nó thừa hưởng máu lạnh từ cha mình tuy không lộ rõ cảm xúc ngoài khuôn mặt nhưng trong lòng lại nhiều tâm sự như lúc này...
...
Phong tới lớp thì thấy một bịch kẹo để sẵn ở trên bàn, biết ngay là của con bên cạnh nhưng cũng không thèm quan tâm liền đẩy nó sang chỗ bàn bên, cô liếc nhìn Phong và ấp úng :
" cậu...cậu.. ăn kẹo...đi!"
" ..."
" cậu không ăn .. tôi ăn hết đó! hì hì !"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/minh-yeu-nhau-lan-nua-nhe-em/1011722/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.