Thật lòng mà nói, nếu phải chọn ra ai là chó, Triệu Mộ Dư nghĩ, chắc chắn không ai qua mặt được Giang Chu Trì.
Những vết cắn mà anh từng để lại trên người cô nhiều không đếm xuể.
Nhưng có một dấu vết vĩnh viễn khắc sâu ở ngực cô, gần vị trí trái tim, dưới hình thức hình xăm.
Cũng chính vào lúc đó, lần đầu tiên cô nhận ra, người luôn bình tĩnh, tự chủ như anh lại ẩn chứa một bản chất điên rồ bên trong.
Giờ đây anh lại nhắc đến chuyện này, dưới giọng điệu nhẹ nhàng là cảm xúc đang kìm nén, anh hỏi cô: “Hắn ta có biết chỗ này của em cũng có một nửa vòng dấu răng không?”
Triệu Mộ Dư nghe rõ từng chữ trong câu nói này, nhưng phải mất một lúc lâu, bộ óc mụ mị của cô mới hoạt động trở lại, đánh đồng “hắn ta” trong lời nói với “bạn trai” không tồn tại của cô.
Lý trí đánh mất cuối cùng cũng quay về.
Nhưng cơn đau ở ngực vẫn chưa tan, xen lẫn với sự xấu hổ, phẫn uất khó nói thành lời, cuối cùng hợp thành một cơn bốc đồng, khiến phản ứng đầu tiên của Triệu Mộ Dư khi tỉnh táo lại là vung tay phải lên.
Tuy nhiên, cái tát này cuối cùng đã không giáng xuống.
Bởi vì cô càng tức giận, Giang Chu Trì lại càng làm tới.
Triệu Mộ Dư nhớ lại những bài học trong quá khứ, từ từ siết chặt năm ngón tay thành nắm đấm, buông thõng bên người, không còn ngu ngốc cung cấp bất kỳ chất dinh dưỡng cảm xúc nào cho Giang Chu Trì nữa.
Về chuyện bạn trai, cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mo-di-thanh-chu-luc-lo-loc/2982078/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.