Tô Oản Nhan lại thừa dịp thời gian, chạy tới khu ẩm thực dưới lòng đất của trung tâm thương mại trong không gian, tìm một cái nồi lớn, gia công bánh bao hấp.
Bận rộn đến khi tia nắng ban mai nhạt, Tô Oản Nhan mới trở lại phòng, rón rén cởi áo ngủ.
Địa vị của nguyên chủ ở Tô phủ tuy rằng có cũng được mà không có cũng không sao, Kỷ thị kia dù muốn tra tấn nàng, nhưng cũng chỉ có thể làm khó nàng trong sinh hoạt và chi phí, không cách nào khiến nàng sớm tối đều chịu tội, dù sao thân phận đích nữ của nguyên chủ bày ở nơi đó, ai cũng không vượt qua được.
Bởi vậy, Tô Oản Nhan bận rộn cả đêm, lần nữa ngủ một giấc ngon lành thẳng đến mặt trời lên cao, tỉnh lại vừa vặn là thời gian dùng bữa trưa, rửa mặt một phen, dẫn người chạy tới tiền sảnh ăn cơm.
Tô Dung Yên nhìn thấy Tô Oản Nhan xuất hiện, thiếu chút nữa nôn ra, nhưng cũng chỉ có thể yên lặng nhường lại vị trí chỗ ngồi của đích nữ.
Lập tức cũng đến ngày Tô Oản Nhan xuất giá, Tiêu vương phủ nâng sính lễ tới, Tô Dung Yên không dám tìm chuyện vào lúc này, miễn cho bị phụ thân không thích.
Về phần, vì sao sính lễ của Tiêu vương phủ không phải đưa tới buổi sáng, mà lại chọn buổi chiều để đưa tới, quản gia của Tiêu vương phủ nói, đó là bởi vì sính lễ quá nhiều, nhân thủ của vương phủ không đủ, đang mượn nhân thủ của hoàng cung!
Rốt cuộc phải mang tới bao nhiêu sính lễ, mới có thể xuất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mo-man-luu-day-vuong-phi-don-sach-hoang-thanh/521771/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.