Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Chương 180 Năm mươi nghìn tệ cực khổ chắc chịu được.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Mà nhân viên tiếp tân cũng ngơ ngác, cũng quên mất phải xin lỗi Trần Hạo, vội vã mở chiếc hộp còn lại đã được gói lại ra, tiếng kinh hô vang lên xung quanh.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Ai mà mua nhiều vòng đắt đỏ quá vậy!” ‘Ông chủ lớn ban nãy cũng ngạc nhiên nói.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Cô còn ngơ ngác ở đây làm gì, còn chưa chịu nhanh chân đưa cho thợ ngọc xác nhận xem ngọc hình rồng đã bị hư hay chưa!” “Hả? Tôi đi ngay đây ạ! Còn cô gái này.” “Đi nhanh lên!I”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
‘Cô nhân viên tiếp tân không kịp xin lỗi Trần Hạo, vội vã chạy đi giám định.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Há? Anh, tôi không cố ý, tôi thật sự không hề cố ý, ban nãy tôi chí hất tay…” Lý Thi Hàm vừa nghe được hai chiếc vòng này quý cỡ nào, sợ đến mức bủn rủn.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Hai chiếc vòng này, tất nhiên anh đủ khả năng chỉ trả.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Đâu còn chút tình cảm nào của trước kia.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lắng lặng nhìn Lý Thi Hàm.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tất nhiên cô ta không dám gọi cho người nhà, nếu như ba mẹ cô ta mà biết thì sẽ đánh cô ta chết.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Sau đó thì chờ kết quả.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Giống như sớm muộn gì cũng sẽ xứ lý hai người.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
‘Vừa nghe đến chuyện này cũng rất tức giận Đặc biệt là thấy Lý Thi Hàm bị đánh.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Mã Phi kia kia” Lý Thi Hàm cũng mạnh mẽ hơn nhiều.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Có cái gọi là tình địch gặp mặt, bom nổ mưa rơi Đỉnh Hạo cầm bình hoa bên cạnh đập thẳng về phía Mã Phi.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
‘Về phía Mã Phi, cũng vì chuyện vòng ngọc bị vỡ nên hơi ngơ ngác, không ngờ.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Mẹ nó, Trần Hạo, sao cậu lại ở đây?” ‘Còn Trần Lâm thì bây giờ mới nhìn thấy Trần Hạo.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trần Lâm cũng sốt sắng mắng Trần Hạo: “Trần Hạo, thăng ngu này, Thi Hàm bị đánh thì liên quan gì đến cậu? Cần cậu phải can ngăn khuyên nhủ à? Cậu ăn no rửng mỡ đúng không? Mẹ nó, cậu nói đi chuyện này giải quyết thế nào đây? Cậu bồi thường khoản tiền đó ä?” Trần Lâm chí vào mũi Trần Hạo gào mắng.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nhưng anh không biết nên phản bác thế nào.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ngay lập tức, nhóm Đỉnh Hạo, Lý Thi Hàm trợn mắt ngạc nhiên.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Mẹ ơi!” Lý Thi Hàm vừa nghe được câu này, cuối cùng cũng thấy yên tâm, suýt chút hôn lên đất, dù sao ban nãy cô ta đã quá lo lắng.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Năm mươi nghìn cũng không phải là số tiền nhỏ, phải làm sao bây giờ? “Đinh Hạo, Trần Lâm, hai cậu còn bao nhiêu? Nhất định phải giúp tớ!”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Tớ còn khoáng ba mươi nghìn, Trần Lâm, cậu.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Tớ còn khoảng năm nghìn, mới có bốn mươi nghìn thôi, còn thiếu mười nghìn nữa!” Lý Thi Hàm sốt sắng giậm chân.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ba người lùi sang bên cạnh gọi điện thoại.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Thì nghe tiếng chuông tin nhắn Wechat vang lên.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Miễn bàn đến việc bây giờ Lý Thi Hàm đang sùng bái Đinh Hạo đến nhường nào, cảm giác chỉ cần có Đinh Hạo ở đây, mình sẽ có cảm giác an toàn.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Mà Trần Lâm thì, thấy Đinh Hạo tiêu bốn mươi nghìn cho Lý Thi Hàm, lòng cô ta cũng khó chịu cực kỳ.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Đúng rồi ông chủ, ông phải đưa cho tôi chiếc vòng vỡ này, tôi sửa lại xong là có thể đeo được rồi! Gói lại cho tôi đi, tôi mang đi!”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Ha ha, được!” ‘Giám đốc cũng cười gượng, lắc đầu.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
‘Đúng lúc này, cô nhân viên tiếp tân lại xách hai chiếc hộp đã được đóng gói rất đẹp đi đến.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.