Cảnh sát đến lấy khẩu cung, trong khẩu cung, Hiểu Văn nói là bắt cóc tống tiền, không còn cách khác, vừa nói vừa rơi nước mắt không ngừng. Họ đều yêu Tống Dư Vấn, cô hận họ, nhưng dù sao, Hạ Nghị là người cô yêu, cô không dám để anh mạo hiểm.
Ngày thứ hai, Hạ Nghị bị đẩy vào phòng phẫu thuật.
“Hạ phu nhân, chờ anh.” Anh cố ý bỏ qua Triệu Sĩ Thành giữ cô bên cạnh.
“Ừm.” Cô lạnh nhạt gật đầu, “An tâm phẫu thuật.” Từ ngày kiểm tra nhập viện hôm qua đến bây giờ, cô vẫn làm theo lời hứa, không rời anh một tấc.
“Hạ phu nhân, dù tình huống gì, em cũng ở bên anh nhé?” Anh hỏi.
Mà Dư Vấn chỉ mỉm cười.
Phẫu thuật rất thành công, hơn một tiếng đồng hồ, tác dụng thuốc mê còn chưa hết, mái tóc Hạ Nghị rối bời, ngủ như một đứa trẻ, gương mặt bảnh trai có vẻ tái, khiến cô rất khó chịu.
“Mẹ, khi nào có kết quả?” Cô nhẹ giọng hỏi Hạ Lan.
“Sáng mai.” Hạ Lan dùng giọng hơi khàn trả lời, bà bây giờ, thần sắc mệt mỏi, tiều tụy, dường như lập tức già đi vài tuổi, giờ khắc này, Hạ Lan giàu kinh nghiệm sa trường, nhưng cũng chỉ là một người mẹ bình thường.
Sáng hôm sau.
Dư Vấn thừa nhận, tâm tình của mình rất lo lắng.
“Mẹ, sức khỏe mẹ không tốt, con ở lại chăm sóc anh ấy được rồi.” Sáu giờ sáng đã bắt đầu chuẩn bị phẫu thuật, Hạ Lan sức khỏe yếu sớm đã mệt mỏi.
“Dư Vấn, cám ơn con.” Mẹ chồng cảm kích xoa tay cô.
“Sĩ Thành, buổi tối em sẽ ngủ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mo-phan-trai-tim/2327099/quyen-4-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.