Chương 24: Khước từ
Đó là bữa cơm xấu hổ nhất mà Đường Nghệ từng ăn, người bị kẹp ở giữa cũng không thể làm gì, tất nhiên là cô đứng về phía Kiều Tây, dù không hiểu rõ tình hình cụ thể là thế nào, cũng không thể mắng Phó Bắc một chút, cho nên vẫn luôn tùy cơ ứng biến, thường giảng hòa đôi ba câu để hòa hoãn không khí, cơm nước xong thì ra ngoài bỏ rác.
Ở một bên Phó Bắc rất có tính nhẫn nại mà chờ hai người ăn xong.
Kiều Tây ăn gì cũng nhai kĩ nuốt chậm, rồi mới từng ngụm từng ngụm uống nước, cho đến khi trong tiệm chỉ còn lại hai người, bỗng nhiên người này nói: "Lần trước là tôi không đúng."
Trong cuộc đời 27 năm này, từ khi hiểu chuyện, Phó Bắc chưa từng hạ. giọng như vậy, không một chút giả dối, giọng nói vẫn bình thản trước sau như một, nhưng từ ngữ rất rõ ràng. Thời niên thiếu làm sai chuyện, bị ông nội Phó phạt quỳ, dù quỳ đến nửa ngày cũng không chịu cúi đầu, bây giờ đây lại nói ra câu này không chút do dự.
Động tác trên tay hơi dừng lại, Kiều Tây liếc nhìn cô, trong lòng không chút gợn sóng, đặt ly xuống, nói: "Không có gì là đúng hay sai cả, cô nói cũng không sai, chỉ là bất đồng quan điểm mà thôi."
Lời nói nói ra rất ôn hòa, suy xét chu đáo.
Con người cũng sẽ có lúc thay đổi, nhưng cảm giác này rất không bình thường. Vẻ lạnh nhạt trên mặt Phó Bắc cuối cùng cũng bong ra từng mảnh, trở nên thận trọng, cô cho rằng Kiều Tây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mo-uoc-da-lau/1661883/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.