"Phập!!"
Mũi tên cắm sâu vào thân cây khiến Mộc Quy mỉm cười đầy kiêu ngạo. Đã vài tuần từ khi cô đến đây, từ lúc nhận được cung tên mà Mèo Béo đưa cho, Mộc Quy chưa bao giờ lười biếng bỏ bê việc tập bắn cung. Cô còn đặt tên cho cây cung này của mình một cái tên: Phượng Quy. Đến giờ cô đã có thể bắn được mũi tên ra xa gần trăm mét.
Sau khi học bắn tên xong, Mộc Quy quyết định bước ra ngoài để thực hành. Quyết định xong tất cả mọi chuyện, Mộc Quy cùng Mèo Béo giải quyết vài món ăn, rồi cô để Mèo Béo lên vai mình, đeo bao đựng tên lên lưng, cầm theo Phượng Quy bước ra khỏi lằn ranh giới.
Vừa đặt chân ra khỏi lằn ranh giới, không khí lạnh lẽo ùa đến ngấm vào da thịt cô khiến cô rùng mình. Cô hít sâu một hơi, lấy can đảm chạy về phía trước. Cô đã luyện được cách học bắn tên, lực kéo cung cũng đã cải biến được đôi chút. Thế nhưng cô biết lúc cô chiến đấu không thể nào chỉ đứng im một chỗ mà bắn tên được, làm vậy khác đưa đầu ra cho kẻ địch chém đâu chứ. Điều cô muốn là vừa có thể di chuyển vừa có thể bắn tên trúng đích. Để làm được điều này cô cần phải luyện tập nhiều hơn nữa.
Chạy tầm năm trăm nét, Mộc Quy phát hiện ra một con quái vật con đang đi kím ăn. Sở dĩ cô dám chắc con quái vật này là con con bởi vì nhìn kích thước của nó nhỏ hơn ba con quái vật mà trước đâu cô từng thấy gấp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moc-quy/536008/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.