Chương có nội dung bằng hình ảnh
Edit: riri_1127
Chương 33 (2)
Du Nguyệt không tin.
"Không tin thì bây giờ con gọi hỏi thử có phải cậu ấy sẽ đến không đi? Tốt nhất đừng để mẹ con quá tức giận, nếu bà ấy phát điên lên thì hai đứa các con đi tong thật đấy."
Du Nguyệt cũng biết rõ tính cách của Tô Mạn nên cô đành vào nhà vệ sinh gọi cho Nguyễn Tự Bạch.
"Mẹ bắt em về thành phố Xuyên." Giọng nói của cô đầy tủi thân.
Lúc ấy Nguyễn Tự Bạch cũng đang thu dọn đồ đạc, "Anh biết rồi."
Du Nguyệt càng tủi thân, "Anh thật sự không giữ em lại sao?"
Bạch Tâm Tâm đang phụ giúp thu xếp đồ đạc nghe thấy giọng nói này cũng có hơi không đành lòng, càng nghĩ lại càng thấy cô gái này rất được lòng người.
"Giữ em thì thật sự em có thể ở lại sao?"
Anh hỏi lại.
Trong lòng Du Nguyệt hơi lạnh, "Cho nên ý anh là... thuận theo tự nhiên sao?"
Nguyễn Tự Bạch biết rõ cô lại suy nghĩ nhiều, cuối cùng không nhịn được nên đã nói ý định của mình cho cô, Du Nguyệt nghe mà hơi giật mình.
"Mẹ anh nói chuyện với em một chút được chứ?"
Du Nguyệt đã nghe thấy giọng của Bạch Tâm Tâm, ban đầu cô cũng cảm thấy hơi lo lắng. Nhưng khi biết Bạch Tâm Tâm đứng về phía họ cô cũng dễ chịu hơn. Ít nhất chỉ có bố mẹ cô khó khăn, nếu không thì sớm muộn gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-hon-do/2024486/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.