Editor: Vy Ngôn
Beta: Dâu Tây 🍓
____________
Tô Thanh Gia mặc váy tennis màu hồng đào, áo thể thể thao ngắn tay màu trắng, buộc mái tóc đen lên cao, lộ ra cái trán trơn bóng, lưng đeo ba lô trắng. Cô nhìn bản thân trong gương, mỉm cười: Tô Thanh Gia, cố lên, Carlos cần mày.
Cô phải bắt đầu từ việc điều khiển cảm xúc và bình ổn tâm trạng của chính mình, không thể để cậu thiếu niên chân thành đó phải thất vọng.
Dưới ánh mặt trời của ngày hè nóng nực, lắc tay ngọc trai trên cánh tay trắng ngần được ánh nắng chiếu xuống, phản lại những tia sáng long lanh.
Bức tượng đồng Columbus trên quảng trường vẫn đứng yên như cũ.
“Carlos, đã lâu không gặp.” Tô Thanh Gia ngồi xuống bên cạnh cậu.
Carlos sửng sốt hơn nửa ngày, kinh ngạc, vui sướng, lo lắng rồi lại ảo não, tất cả cảm xúc đều lần lượt hiện lên trong đôi mắt, cậu cầm hoa quả, ấp a ấp úng nói: “Em…… em…… Bella, em ăn một chút đi.”
Tô Thanh Gia lấy từ trong túi ra hai tờ giấy đưa cho Carlos, lúc sau mới cầm lấy một viên anh đào: “Anh cầm trước đi.”
Lỗ tai Carlos giật giật, run rẩy tiếp nhận. Đó 2 tờ vé xem trận đấu giữa câu lạc bộ Barca với câu lạc bộ Madrid bên cạnh, diễn ra tại sân bóng nổi tiếng Nou Camp, thời gian là sáng hôm nay.
Tô Thanh Gia nuốt xuống phần ruột quả anh đào, miệng lưỡi linh hoạt nhổ hạt ra: “Chúng ta đi xem trận đấu đi, coi như anh bồi em, có thể chứ?”
“Anh……” Carlos do dự.
“Tới Barcelona lâu như vậy, em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-lan-cham-bong-deu-vi-em/1706018/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.