Từ sau khi bò lên giường thành công, Tạ Quân Ý ngày càng lấn tới, mặt dày vô đối.
"Đánh vợ của tôi! Vợ của tôi là nhân tài chỉ huy đấy! Chỉ huy đó, cậu biết không? Dùng đầu óc đấy! Cậu dám đánh vợ của tôi à! Đánh hỏng rồi thì cậu đền cho tôi một Lạc Thanh à? Cậu có đền nổi không?"
Trong buổi đối luyện cận chiến, Lạc Thanh không thể đánh nổi với Tạ Quân Ý nên đành đổi sang người khác. Kết quả bị bạn tập dạy cho một bài học nhưng Tạ Quân Ý thì không vui chút nào.
Lạc Thanh kéo anh lại: "Anh đừng làm tôi mất mặt nữa!"
Tạ Quân Ý lo lắng ra mặt: "Vợ ơi, em có đau không? Cậu ta vừa đánh vào cẳng tay của em hai lần, đá vào thắt lưng một lần, làm em vấp ba lần, anh đều nhìn thấy hết!"
Lạc Thanh: "..... Nếu anh chịu luyện tập nghiêm túc với tôi thì tôi đâu cần đổi người."
Tạ Quân Ý nghiến răng: "Được rồi, anh tập với em, em yên tâm, anh có chừng mực mà!"
Nhưng thực tế thì.... trong lòng anh run như cầy sấy, làm gì có chừng mực nào! Lỡ va chạm làm Thanh Thanh bị thương thì anh thà nhảy thẳng xuống thác nước của sao Ngạc Cán còn hơn! Chỉ huy cần biết tự bảo vệ bản thân là được rồi, việc gì phải yêu cầu cận chiến cao như thế!
Luyện với Lạc Thanh, nắm đấm sắp chạm vào eo phải vội thu lại, đầu gối sắp đụng vào bụng phải vội rụt về, chân sắp đá vào cẳng chân phải lập tức khựng lại, làm Lạc Thanh vấp ngã phải nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-ngay-dai-ta-deu-bi-va-mat/2504363/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.