Hứa Cảnh Niệm bắn vào trong miệng Tạ Viễn, cậu lật đật bụm tay để Tạ Viễn nhổ ra, ai ngờ Tạ Viễn nuốt thẳng xuống.
Hứa Cảnh Niệm xấu hổ: "Sao cậu chơi dơ vậy!"
Tạ Viễn nở nụ cười, đè Hứa Cảnh Niệm bên tường, áp thằng nhỏ đã cương cứng nóng bỏng lên lỗ hậu của Hứa Cảnh Niệm, sau đó bóp cằm Hứa Cảnh Niệm hôn tới, giữa răng môi, Tạ Viễn nói: "Nếm thử vị của cưng."
Hứa Cảnh Niệm: "..."
dương v*t còn đang thử thăm dò phía sau.
Phía trước ra nước bị Tạ Viễn quệt ra phía sau, miệng lỗ nhỏ bị chặn lại, phun ra nuốt vào dịch nhờn.
"Cậu lại bắt nạt tớ."
"Có thể bắt nạt không?" Tạ Viễn dịu dàng dò hỏi, hơi đẩy vào trong, quy đầu lập tức được bao trọn.
"A...."
Hứa Cảnh Niệm bị kích thích trợn to mắt, nhưng vẫn mạnh miệng: "Không thể...."
Tạ Viễn nói: "Lỗ sau cũng ra nước rồi mà còn không thể? Biết sớm thì hôm trước đã không cho cưng về nhà."
Mặt Hứa Cảnh Niệm đỏ bừng, cố gắng vòng tay ra sau che miệng Tạ Viễn.
Mà toàn thân bởi vì Tạ Viễn trở nên mềm yếu vô lực.
Miệng lỗ nhỏ bị nóng, cảm giác chưa từng có bỗng nhiên xuất hiện muốn được chơi.
Cậu thật sự dâm quá đi mất.
Cậu thật sự sắp thành nô lệ tình dục.
Lỗ hậu căng mịn cực kì, Tạ Viễn không dám tùy tiện đút thẳng vào, chỉ đâm nhẹ ngoài miệng lỗ.
Vách thịt mềm mại thít chặt lấy dương v*t của hắn.
Cánh mông mơn mởn lắc lư theo Tạ Viễn.
Hứa Cảnh Niệm che miệng lại, phòng ngừa tiếng rên rỉ lộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-ngay-deu-do-danh-ban-trai/1905088/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.