"Tôi đến tìm anh." Ninh Huân Nhi vẫn nắm chặt dây ba lô của mình, nhìn Đồng Dật bằng ánh mắt tràn đầy cảnh giác, trả lời Mễ Nhạc có chút lãnh đạm.
Ngày hôm qua trong giấc mơ, hai người họ cũng không phải là trạng thái này.
"Cô tìm tôi làm gì?" Mễ Nhạc thái độ lạnh nhạt nhìn xuống dưới hỏi.
"Có việc tìm anh."
"Có việc thì nói."
"Hai chúng ta có thể nói chuyện riêng được không?" Ninh Huân Nhi cuối cùng quay đầu lại nhìn Mễ Nhạc.
Mễ Nhạc cực kỳ không muốn cùng Ninh Huân Nhi nói chuyện riêng, nhấp môi có chút không kiên nhẫn mà nhìn sang một bên không trả lời.
Đồng Dật vẫn luôn ôm ba lô của Ninh Huân Nhi không buông, trông giống như một kẻ cướp, bộ dạng này rất hợp với hắn.
Hắn có một khuôn mặt giống kẻ xấu, hôm nay thật sự đã làm chuyện "tội ác tày trời".
"Trong ba lô có gì không?" Mễ Nhạc chú ý thấy Ninh Huân Nhi dường như rất để ý ba lô của mình, vì vậy hỏi một câu.
Cậu cũng sợ Ninh Huân Nhi đột nhiên nổi điên, từ trong túi lấy ra axit hoặc những thứ khác.
Cậu tiếp xúc với Ninh Huân Nhi không nhiều lắm, ký ức sâu sắc nhất là lần bị tấn công đó, căn bản không có ấn tượng tốt nào.
Ninh Huân Nhi nắm lấy ba lô của mình, phát hiện không thể cướp lại được, cuối cùng thừa nhận: "Có."
Mễ Nhạc đưa tay ra với Đồng Dật: "Đưa tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-ngay-deu-mo-thay-ke-thu-khong-doi-troi-chung-tha-thinh-toi/2132278/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.