Tiệc ăn mừng ngày hôm sau, Vương Yến Bình kéo tất cả người của phòng làm việc đi qua.
Tiệc ăn mừng được tổ chức tại một nhà hàng âm nhạc nhỏ, bọn họ bao cả lầu hai, vừa ăn cơm còn có thể ca hát.
Khương Bích Tuyết mang Khương Tử Thần cùng tham gia, vừa đến nơi, mọi người ở phòng làm việc liền vây quanh, đám nữ hài tử đều tranh nhau muốn sờ má Khương Tử Thần, bưng lấy khuôn mặt bé thốt lên, " A, thật đáng yêu, manh quá đi!"
Khương Tử Thần đứng bên cạnh Khương Bích Tuyết, tay nhỏ nắm lấy vạt áo khoác của cô, mở to đôi mắt đen bóng lên nhìn một đám hoa si a di cùng thúc thúc, không biết làm sao.
Mạnh Hiểu Đông chen vào, " Các người như vậy sẽ hù dọa đến bé, nào Thần Thần, đến , ca ca ôm."
Một nữ hài hơi mập vỗ vai Mạnh Hiểu Đông, " Mạnh Hiểu Đông, cậu thật không biết xấu hổ, Thần Thần, đến gọi hắn là bá bá."
Khương Tử Thần hô: " Bá bá."
Tất cả mọi người đều cười ha ha, Mạnh Hiểu Đông nhéo mặt bé, " Gọi ca ca."
" Ca ca."
Khương Bích Tuyết buồn cười nói: " Hiểu Đông, cậu cũng đừng giả bộ bài tơ, nếu muốn con trai tôi gọi cậu là ca ca , cậu phải gọi tôi là a di."
Mạnh Hiểu Đông hướng phía Khương Bích Tuyết nói: " Khương a di."
Mọi người lại lần nữa cười lên ha hả.
Khương Bích Tuyết trợn tròn tròng mắt nhìn hắn.
Có người nói: " Mạnh Hiểu Đông, cậu thật to gan, vậy mà gọi ảnh hậu của chúng tôi là a
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-ngay-deu-muon-cung-dai-lao-ly-hon/1304776/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.