Nam nhân cũng giương mắt chống lại ánh mắt của cô, hắn cởi hai cái cúc áo ngủ của cô, nhìn làn da trắng nõn lộ ra, hầu kết hắn lăn lăn , lại một lần nữa cúi đầu xuống hôn cô.
Cái hôn này không còn là chuồn chuồn lướt nước.
Tay đặt ở cằm cô chuyển qua phía sau gáy, giữ đầu cô ổn định lại.
Trên môi truyền đến cảm giác ấm áp, mềm mại, ướt át, còn có hương vị hormone nam tính nồng đậm.
Vừa tỉnh ngủ, Khương Bích Tuyết lập tức thành tỉnh, cô buông gối ôm trong ngực, nâng hai tay lên, chống đỡ bờ vai hắn , cúi đầu xuống tránh đi nụ hôn của hắn.
Cô thở dốc, trên môi tê tê dại dại, trong miệng vẫn còn lưu lại nhiệt độ và hương vị của đối phương.
" Tôi!.
" Khương Bích Tuyết há hốc mồm, muốn nói lại thôi.
Cô là vợ của hắn, vợ hợp pháp, hắn hôn cô, là đạo lý hiển nhiên.
Nhưng bọn họ sớm muộn cũng sẽ ly hôn, hẳn là nên giữ một khoảng cách, đừng nên tiếp xúc thân thể a.
Cô vẫn như cũ cúi đầu: " Bệnh cảm của tôi còn chưa có tốt lên, sẽ bị lây bệnh.
"
Đây mắt hắn thoáng qua một tia thất vọng, liền trở lại bộ dáng lạnh lùng bình thường, giơ tay lên, mu bàn tay chạm vào trán của cô, vẫn có chút nóng, nhưng không đáng lo ngại, " Uống thuốc chưa?"
" A, đúng, tôi đi uống thuốc.
" Cô xuống khỏi sô pha, bỏ gối ôm trên tay xuống, vội vàng chạy vào phòng bếp lấy nước uống thuốc.
Hàn Thanh Từ ngồi trên ghế sa lông nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-ngay-deu-muon-cung-dai-lao-ly-hon/1304849/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.