Khi gặp Tiểu Hổ, Chung Long chỉ là một con người thất nghiệp vác theo một khoản vay nặng lãi, cả ngày suy tư tìm nơi thanh tĩnh để tự sát. Kết quả anh nhận một phần ủy thác hai ngàn đô la, đối phương đưa một tấm hình, muốn anh mỗi ngày đưa đồ ăn cho đứa nhỏ trong hình, giả dạng làm một người hảo tâm.
Bây giờ đã hai năm trôi qua, Tiểu Hổ so với hai năm trước đã tốt hơn rất nhiều. Khi đó cậu không có ký ức, cái gì cũng không biết, cũng không có nhận thức được cái gì. Bây giờ thế nào, Chung Long nhận ra được cậu đang chậm rãi mà chuyển biến tốt, tỷ như có một ít tiềm thức, tỷ như cậu yêu thích vẽ vời, tỷ như cậu còn yêu thích bàn phím dương cầm của đứa cháu gái của Màn Thầu.
Đó là hiện tượng tốt, Chung Long không thể không nói là vui vẻ rất nhiều, anh ngửa đầu ực mạnh ly rượu còn lại.
Tửu lượng của Mai Dược rất tốt, luôn luôn ngồi cùng Chung Long sảng khoái tràn trề mà cụng ly.
Tửu lượng của Chung Long cũng không tồi, thời tiểu học đã lén uống rượu trong nhà, đừng nói ngàn chén không say, một cân cũng không có vấn đề. Tiểu Hổ vẫn luôn vui vẻ dùng bữa, bữa nay là bữa tiệc đêm giao thừa, xuất phát từ tâm tư, lúc Chung Long mua thức ăn cũng chỉ nghĩ tới Tiểu Hổ thích ăn cái này, thích ăn cái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-ngay-deu-muon-om-om/405000/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.