Bây giờ Phương Khởi Châu đã ba mươi mốt tuổi, chưa kết hôn, phụ nữ muốn làm vợ hắn đủ để xếp thành ba hàng, bất kể là vì tiền của hắn hay là vì người. Nhưng có lẽ trên người Phương Khởi Châu có cảm giác khó gần cùng với tuổi ấu thơ từng trải khiến hắn không có nửa điểm quan tâm đến chuyện tình cảm, vì vậy nhanh chóng khiến người ta chùn bước.
Mấy ngày vừa rồi, Phương Nghĩa Bác thường xuyên dẫn hắn đi đến mấy buổi tiệc rượu, tìm kiếm đối tượng kết thân cho hắn. Từ lâu ông đã có ý tứ: Sớm kết hôn một chút, cưới một người vợ đảm đương nội trợ, có yêu thích hay không đều không quan trọng.
Ông đối với Phương Khởi Châu không buồn phản ứng mà truyền thụ kinh nghiệm, cũng có thể do uống nhiều rồi, lớn tiếng ngông cuồng mà nói ông một đời phong lưu, nhưng chỉ yêu duy nhất một người phụ nữ tên Tôn Minh Mị.
Phương Khởi Châu không đáp lời, chỉ là chậm rãi hồi tưởng lại kí ức khi còn bé, mẹ và một nhạc sĩ dương cầm Nhật Bản mang theo hắn đến Tokyo ở hơn một năm. Khi đó bà thổ lộ một ít tiếng lòng nửa thật nửa giả với con trai mới có năm tuổi, Phương Khởi Châu chỉ nhớ rõ một câu: Mấy ả đàn bà kia đều không tranh nổi ta. Tiểu Châu, sau này con sẽ là người nắm giữ tất cả.
Giống như thỏa thuận một cái bảo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-ngay-deu-muon-om-om/405002/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.