CHƯƠNG 42
“Tiểu muội, chớ gây sự.” Bạch y nữ tử nhíu mày, ngữ khí khiển trách, ánh mắt thì lại lộ ra sủng nịch.
Nữ tử áo hồng phấn bĩu môi: “Tỷ, mới xuất môn không bao lâu, những lời này tỷ đã nói qua không dưới năm lần rồi.”
Té ra là hai người tỷ muội, Hoa Tiểu Mạc đáng tiếc chậc lưỡi, quả nhiên bách hợp không phải muốn gặp là gặp được.
Ba người ngồi trong phòng riêng pha trà khí định thần nhàn trò chuyện, thỉnh thoảng lại liếc mắt xem tình hình trên đài đối diện.
Đại hội võ lâm đơn giản chỉ là con đường tắt để triều đình chiêu mộ nhân tài mà thôi, minh chủ võ lâm Lăng Thiên Khiếu rất phối hợp, kỳ thực cũng là đang bố cáo cho bên ngoài biết quyết định của gã, quan hệ với triều đình.
Hai sư huynh đệ Bạch Thần và Lan Thất thấp giọng trao đổi gì đó, Hoa Tiểu Mạc ghé vào trên song cửa sổ, nhàm chán ngáp một cái.
Luận võ này nọ không có cái đặc sắc mà mình mong đợi, phóng mắt ra xa, có già, có trẻ, có tùm lum, không một ai có thể lọt vào mắt.
Đặt tay lên một chậu cây bên cạnh, không để ý, ngón trỏ bị gai nhọn trên cành đâm trúng, một giọt máu đỏ tươi nhỏ lên chỗ bị gãy của một cành cây kế bên.
Đau nhức trên ngón trỏ kéo tầm mắt Hoa Tiểu Mạc trở về, hắn tức thì trợn to mắt, cổ quái nhìn chằm chằm một cái chồi nhỏ bé xanh nhạt trên nhánh cây gãy kia, trước đó đâu có thấy cái nhánh nhỏ xanh lục này a, lẽ nào xuất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-ngay-khong-den-may-phat-cuc-hoa-lien-ngua/1078502/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.