Vào mùa thu năm thứ hai kể từ khi Vân Bạch nhặt được Vân Thanh, chất lượng cuộc sống của họ đã có một bước tiến vượt bậc! Vân Thanh không còn phải lo lắng về việc thiếu lương thực, nhìn vào túi trữ vật Vân Bạch đưa cho, bên trong là những hạt linh mễ xanh biếc đã bóc vỏ và một đống sâu bướm non như ngọn núi. Lại nhìn hai bao lớn hạt ngô đồng trong phòng và các loại rau đã phơi khô từ trước, Vân Thanh vỗ ngực, cuối cùng cũng cảm thấy yên tâm hơn chút. Ngoài ra, sức khỏe của Vân Bạch cũng tốt lên, năm ngoái, Vân Bạch thường xuyên ho đến mức khó thở, chỉ sống nhờ vào thảo dược an hồn. Năm nay, kể từ khi mùa đông đến, dù có ngủ quên trên ngọn cây và bị cảm lạnh, thì cùng lắm hắn chỉ bị chảy ít nước mũi.
Lông vũ trên người Vân Thanh càng dày hơn sau khi vào đông, trông hắn như một cục bông xù xì. Sau một mùa thu ăn uống đầy đủ, Vân Thanh đã trở thành một tiểu yêu béo tròn. Dưới ánh nắng mùa đông, Vân Thanh đi tới đi lui trong nhà với đôi chân ngắn, trong khi Vân Bạch thì cuộn tròn bên cạnh đọc sách. Cuốn sách là của các tu sĩ nhân loại để lại, Vân Thanh cũng từng đọc qua, nhưng có nhiều chữ hắn không biết. Tuy nhiên, sớm muộn gì hắn cũng sẽ biết hết những chữ đó thôi. Kể từ khi lão rùa dạy Vân Thanh công pháp quy tức và bị Vân Bạch mắng, mỗi khi lão dạy hắn thứ gì đều cân nhắc kỹ lưỡng. Giờ đây, lão đang dạy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-ngay-kim-o-deu-ban-ron/2791705/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.