Giữa chuyển động của trời đất, thời gian trôi nhanh như nước chảy. Trước động hư tiên sơn Côn Luân, những phi chu tới lui vô số kể, tu sĩ tụ tập thành từng đoàn, hoặc là theo môn phái, hoặc ba người năm nhóm gọi bạn rủ nhau, tự tại vô cùng.
Động hư cảnh của Côn Luân mở ra mỗi năm trăm năm, bên trong có vô số thiên tài địa bảo. Mỗi lần mở ra, tu sĩ khắp tam giới đều mong muốn được vào một vòng. Khác với những động phủ thông thường sẽ hạn chế tu vi của tu sĩ, động hư cảnh này chưa bao giờ giới hạn tu vi, vì nó có thể tự động phán đoán tu vi của tu sĩ và đưa họ đến những nơi phù hợp.
Vì vậy, mỗi lần động hư mở ra, hàng chục vạn tu sĩ kéo tới, có thể coi là đại yến hội của giới tu sĩ. Tất nhiên, nguy hiểm và thu hoạch luôn đi cùng nhau, ngay tại trước động hư này đã xảy ra hàng chục vụ ám sát vì thù hận. Nhưng những người ở đây đều là tu sĩ đã trải qua sóng gió, không ai lấy làm ngạc nhiên.
"Hừ, Huyền Thiên Tông thật hào phóng, dường như mang cả tông môn đến đây?" Hai tu sĩ quen biết nhau đứng bên bờ cảng tán gẫu, dù sao cũng còn vài ngày nữa mới mở động hư. Câu nói của họ không phải vô lý, vì phi chu khắc dấu Huyền Thiên Tông đã đỗ kín một nửa cảng. "Cũng hết cách, Thiên Cơ Tán Nhân (千機散人) giàu có mà, thậm chí tu sĩ của Nguyên Linh Giới (元靈界) và Tiềm Long Uyên (潛龍淵) cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-ngay-kim-o-deu-ban-ron/2791871/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.