Trong giờ học buổi sáng, Trang Điền nói về một số kiến thức cơ bản, hiển nhiên là dành riêng cho đệ tử mới. Sở Băng Hoàn và Mộ Dung Táp không cần nghe, trọng tâm của buổi học phụ đạo là Hoa Triệt và Lâm Ngôn.
Đương nhiên, Hoa Triệt cũng không cần, chủ yếu là Lâm Ngôn.
"Trên thế giới này có rất nhiều loại tu sĩ. Nào là kiếm tu, nhạc tu, y tu, ngự thú sư. Bên ma đạo có ma tu và quỷ tu. Còn có một loại gọi là yêu tu nếu chúng hướng thiện theo tiên đạo, còn khát máu giết người thành tính thì gọi là yêu ma." Trang Điền nghiêm nghị nhấn mạnh, "Chính - tà không đội trời chung, tiên - ma chỉ cách nhau một ý nghĩ, nhất định không được vượt qua ranh giới."
"Các tiên môn đều có sở trường của mình. Thượng Thanh Tiên Môn chủ tu kiếm thuật, Vân Thiên Thủy Kính chủ tu y thuật, Dạ U Phủ chủ tu âm luật, phượng Minh Cốc chuyên về ngự thú sư."
"Vi sư là ngự thú sư chuyên huấn luyện linh thú bằng cách giao tiếp với nó. Nghe nói ngự thú sư cấp cao nhất có thể tâm linh tương thông với thần thú thượng cổ, cùng nhau uống máu ăn thề kề vai chiến đấu."
"Muốn tu cái gì cũng phải cân nhắc kỹ lưỡng. Chọn đường thích hợp thì tu luyện trôi chảy, ngược lại, càng đi càng khó." Trưởng môn nhìn về phía đồ đệ thứ sáu, bảy, tám, chín cười cười, "Thiên Ngu tu y đạo, Chiêu Diêu tu kiếm đạo, còn Tình Không và tiểu Ngôn thì sao?"
Lâm Ngôn chống cằm suy tư: "Một mình tu luyện rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-ngay-ma-ton-deu-dang-dao-hon/1303629/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.