Nghe thấy tiếng cửa mở “kẽo kẹt”, Cố Doãn Tu đã buông Giang Lam Tuyết ra, ngay ngắn đứng sang một bên, giống như chưa từng có hành động lỗ mãng nào. Giang Lam Tuyết muốn mắng hắn cũng không mắng được.
“Ta đi đây.” Cố Doãn Tu nói.
“Ừ. “Giang Lam Tuyết nhàn nhạt trả lời rồi đi vào nhà.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhìn thấy cửa lớn Giang gia đã đóng lại, Cố Doãn Tu mới lên xe ngựa rời đi.
Giang Lam Tuyết trở về phòng, Vân Thi cùng với nha hoàn Xảo Linh mới đến đi lên hầu hạ Giang Lam Tuyết thay quần áo rửa mặt. Bốn nha đầu mà lần trước tới Giang Lam Tuyết đều giao cho Vân Thi, Vân Thi cũng chỉ mang Xảo Linh trông hiền lành nhất đi theo hầu hạ Giang Lam Tuyết, ba người còn lại nàng trông chướng mắt đều sắp xếp ra chỗ ở rất xa.
Vân Thi giúp Giang Lam Tuyết gỡ trang sức, chải đầu. Còn lại Xảo Linh đi múc nước.
“Tiểu thư, người thiếu mất một chiếc khuyên tai.” Vân Thi nói.
“Có lẽ là không cẩn thận rơi mất rồi.” Giang Lam Tuyết tự mình tháo chiếc khuyên tai còn lại, ném tới hộp trang sức. Cố Doãn Tu đúng là càng ngày càng càn rỡ, nàng không thể để cho hắn làm càn như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-ngay-phu-nhan-deu-muon-doi-phu-quan/977099/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.