Thế nhưng Vân Thi đã nhầm, Cố Doãn Tu là đệ nhất phong lưu không phải là giả, nhưng Hứa Thanh Tùng tuyệt đối không phải người như thế, người đời đã dùng những tin đồn thất thiệt để đồn về hắn. Hắn không những không lăng nhăng, mà còn là một người si tình hiếm thấy, cho dù sau này đã làm đến chức tể tướng nhưng hắn vẫn không nạp thiếp, cả đời chỉ lấy một vợ. Hơn nữa vợ của hắn ta còn là bạn khuê phòng của Giang Lam Tuyết.
Giang Lam Tuyết lại mang Vân Thi đi tìm mấy tiệm rèn sắt nhưng vẫn không tìm được người mà nàng muốn tìm. Đến trưa Vân Thi đã kêu đói mấy lần, Giang Lam Tuyết cũng thấy đói, hai người tùy tiện vào một tiệm ăn bên đường gọi hai bát mì.
Hai người vừa ngồi xuống Giang Lam Tuyết ngẩng đầu lên thế mà lại nhìn thấy Hứa Thính Tùng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hứa Thính Tùng cũng nhìn thấy Giang Lam Tuyết, đi thẳng đến chỗ nàng: “Giang công tử, thật là trùng hợp, chúng ta lại gặp nhau.”
Vân Thi nhìn thấy lại là Hứa Thính Tùng, vội vàng ám hiệu Giang Lam Tuyết, ý là Giang Lam Tuyết không cần để ý đến hắn. Giang Lam Tuyết vốn dĩ đã quen biết Hứa Thính Tùng, lại có phần tán
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-ngay-phu-nhan-deu-muon-doi-phu-quan/977129/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.