==============
Trong khi Lạc Thủy cung đang rối loạn, người bị "ác nhân bắt đi" – Tiêu Minh – đang chật vật chạy trốn tới thành trấn cách đó gần nhất, cũng thành công thay hình đổi dạng .
Mặc dù sau khi cùng Huyền Việt kết làm đạo lữ, sống an nhàn sung sướng một hồi, nhưng Tiêu Minh vẫn chưa từng, hay có thể nói là không dám quên cuộc sống lang bạc kỳ hồ (nghèo khổ) khi còn làm tán tu. Dù hôm nay đột nhiên quay về như khi ấy, tâm tình của hắn cũng hết sức bình thản, thích ứng cực kỳ nhanh chóng .
Một kích cuối cùng gấp gáp phân thắng bại kia của Huyền Việt hiển nhiên không hề nương tay, cho dù Tiêu Minh sớm có chuẩn bị kịp thời thoát được, giờ phút này trên căn bản cũng mất nửa cái mạng.
Ngực bị quét ngang tạo thành một đạo vết thương hẹp dài, dữ tợn đáng sợ , bên trong kinh mạch là kiếm khí tán loạn, khiến hắn cứ cử động lại đau không ngớt , thậm chí ngay cả kim đan trong đan điền cũng xuất hiện vết rách mơ hồ, cảnh giới có dấu hiệu thụt lùi.
May mắn Tiêu Minh có không ít thứ tốt, nếu không căn bản chẳng thể kiên trì tới lúc rời khỏi phạm vi của Lạc Thủy cung ——cảm giác chật vật đứng bên bờ tử vong như vậy đã rất lâu không có xuất hiện qua, làm cho Tiêu Minh nhớ lại không ít hồi ức cặn bã.
Tiêu Minh vốn là một hài tử bình thường kiểu mẫu sống trong một rãnh núi nhỏ , trong nhà không giàu có, cũng không được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-ngay-thuc-day-deu-thay-doi-phu-phu-kieu-mau-doi-chia-tay/212426/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.