Beta: Docke
Ngày đó, thầy giáo đưa cho tôi ba tờ đáp án, bảo hãy mang đi tuyên truyền trong ban một chút. Thầy nói mấy đáp án này khá mới mẻ, chắc chắn sẽ nhận được nhiều lời bình luận. Sau đó giống như đang kể chuyện phiếm, thuận miệng nói: “Con bé này từ khi nhập học đến giờ thành tích cũng khá, nhưng nghe nói hồ sơ ở bên chủ nhiệm lớp lại phê là ‘Không đáng nhận xét’, thật đúng là một quái tài (thiên tài kỳ quái) a!”
Tôi mở ra xem, một tờ tô đen toàn bộ đáp án, một tờ đạt điểm tuyệt đối, tờ còn lại đáp án được tô theo hình trái tim đầy dụng ý.
Là một cô bé sao? Cũng thật kiêu ngạo. Chỉ có điều, người cổ quái đều thích như vậy, cũng chẳng có gì lạ. Lại thuận tiện đưa mắt nhìn xem họ tên, trong ô đề tên viết ba chữ – Tương Hiểu Mạn.
Đúng là nét chữ rất tinh tế.
Thuở nhỏ lúc đi học luyện chữ, giáo viên có dạy, nét chữ nết người.
Nếu là một người qua loa, nhất định không thể viết chữ đẹp được.
Nhìn ba nét chữ xinh đẹp uyển chuyển kia, không hiểu sao, tôi đột nhiên muốn làm quen với cô bé này. Trực giác nói cho tôi biết, cô bé này, cử chỉ có thể khoa trương nhưng nhất định là một viên ngọc tinh tế.
Nhưng còn chưa bắt đầu hỏi thăm đã nghe nói cô ta đang đuổi theo một nam sinh năm nhất, chạy vòng khắp trường.
Nam sinh năm nhất đó tôi cũng có nghe nói tới. Trong ban chủ tịch hội có người từng hỏi qua ý kiến tôi, hỏi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-nguoi-deu-noi-ta-bien-thai/417411/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.