Edit+Beta: Mẫn Mẫn/S.Y
“Hẹn hò.”
Không phải hôn đại một cái, mà hai người hôn một hồi rồi lăn luôn lên giường quấn quít khó chia lìa.
Hiện tại Trình Thư Nặc hơi không hiểu chút sở thích này của Lâm Yến.
Đôi khi vô cùng mạnh mẽ, đôi khi lại dịu dàng hiếm thấy.
Tựa như hiện tại, rõ ràng là Lâm Yến đang phục vụ cô, mang theo sự cẩn thận và xu nịnh, không chỉ hôn môi, mà còn dịu dàng vu0t ve cô.
Rồi lại vùi đầu vào bên tai cô lẩm bẩm, dùng giọng điệu khiến cô nghe xong đã nhũn nửa người, dịu dàng, triền miên gọi cô.
“Vợ ơi.”
Trình Thư Nặc hoàn toàn điên đảo thần hồn, cả linh hồn cũng bị an ủi, cái cảm giác được người đàn ông mình yêu thương nâng niu, khiến cô phát điên, vừa sung sướng vừa mê muội.
Khi kết thúc, tứ chi của Trình Thư Nặc bủn rủn không chút sức lực, Lâm Yến dọn dẹp giúp cô, rồi cúi đầu hôn cái trán mướt mồ hôi của cô, “Em nằm thêm một lúc nữa đi, anh đi nấu cơm.”
Trình Thư Nặc vẫn chưa bình thường lại được, cô gật đầu, vùi mặt vào gối, không nói gì.
Lâm Yến mặc quần áo, đi tới bếp, anh chuẩn bị làm lại mì sợi từ đầu, vừa mới xắn cao tay áo thì di động trong túi khẽ rung lên.
Lâm Yến cúi đầu nhìn, là một tin nhắn.
- 8 giờ sáng mai.
Lâm Yến không trả lời, lạnh nhạt đút di động lại vào túi.
Qua khoảng hai mươi mấy phút, anh tắt bếp, múc mì vào bát, rồi lại rưới nước dùng và đồ ăn kèm.
Lâm Yến bày xong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-tinh-dau-nam-ay-co-chut-ngot-ngao/2301957/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.