Edit+Beta: Mẫn Mẫn/S.Y
“Lo lắng.”
Ánh mắt của Trình Thư Nặc hướng ra bên ngoài cửa sổ, cô nhặt cái bật lửa lên đưa ra ngoài cửa sổ, “Cái này ư?”
Giang Hạ lịch sự gật đầu, đưa tay nhận lấy, anh ta không lập tức châm điếu thuốc trên ngón tay mà dựa vào cửa xe, cười trò chuyện: “Quản lý Trình chuẩn bị đi đâu à?”
Trình Thư Nặc dụi tàn thuốc vào cái gạt tàn trong xe, cô không nhìn khuôn mặt tươi cười của Giang Hạ, giọng điệu lộ ra sự xa cách: “Về nhà, đêm hôm khuya khoắt còn có thể đi đâu được chứ?”
Giang Hạ châm điếu thuốc, bụng ngón tay vu0t ve cái bật lửa, không trả lời lại ngay lập tức.
Khuỷu tay trái của Trình Thư Nặc để trên cửa kính xe, hơi ló đầu ra, “Tổng giám đốc Giang, anh có việc gì sao?”
Ngón trỏ của Giang Hạ búng một cái, gảy đi một ít tàn thuốc, “Quản lý Trình, xe của tôi bị chết máy rồi, có thể làm phiền cô tiễn tôi một đoạn không?”
Tay phải của Trình Thư Nặc đặt trên vô lăng, cô híp mắt nhìn về phía Giang Hạ, Giang Hạ mỉm cười nhìn lại cô, do dự hai giây, Trình Thư Nặc khẽ gật đầu: “Được, tiễn anh.”
Giang Hạ bóp điếu thuốc, ném đầu lọc thuốc đi, xoay người kéo cửa ghế sau ra, rồi lại trở tay đóng sầm lại.
Trình Thư Nặc kéo cửa kính xe lên một chút, “Tổng giám đốc Giang đi đâu đây?”
Giang Hạ ngồi ở ghế giữa, nhìn Trình Thư Nặc qua kính chiếu hậu, “Biệt thự Thanh Viễn.”
Trình Thư Nặc mở hướng dẫn, Lâm Hủ thắt dây an toàn, quay đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-tinh-dau-nam-ay-co-chut-ngot-ngao/2301960/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.