Bảo Hân từng bước nặng nề đi lên phòng của Minh Hy, bây giờ cô chỉ ước thời gian có thể quay lại để bản thân không mắc phải sai lầm đáng tiếc đó.
Đứng trước phòng, Bảo Hân nghe những tiếng đập phá phát ra từ bên trong. Trong lòng trở nên lo lắng hơn, lỡ như Minh Hy nghĩ quẩn rồi xảy ra chuyện gì thì sao.
"Minh Hy, mau mở cửa cho chị, đừng như vậy nữa có được không? Chị xin em"
Bảo Hân đập mạnh vào cửa, cô không thể vào được vì cửa đã khóa trái. Nhưng tiếng đổ vỡ bên trong ngày càng nhiều hơn khi Bảo Hân lên tiếng. Minh Hy như một kẻ điên dại, nàng không thương tiếc phá tung mọi thứ lên, căn phòng bây giờ không khác gì bãi chiến trường.
Minh Hy ngồi thụp xuống, nàng khóc rất nhiều, nhìn mọi thứ xung quanh nàng ngây ngốc cười, không một đồ vật nào còn nguyên vẹn
Bảo Hân nghe bên trong im lặng, hình như không còn đập phá nữa, cô cũng không muốn làm phiền đến Minh Hy, từng bước một đi đến phòng sách ngủ tạm. Hy vọng ngày mai mọi chuyện sẽ khác
Sáng sớm, Bảo Hân cố tình thức sớm, cô cũng đã gọi đến Lưu Vân để xin phép nghỉ việc hôm nay. Minh Hy mở mắt từ từ, nàng nhìn mọi thứ xung quanh như mớ hỗn độn, hôm qua nàng ngủ quên dưới sàn nhà luôn.
Minh Hy mặc kệ, lát nữa sẽ kêu người lên dọn dẹp, bây giờ phải đi thay đồ rồi đi ra ngoài, nàng không muốn thấy mặc hay nói chuyện với Bảo Hân.
Vừa đi vừa chỉnh sửa quần áo lại, Minh Hy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-tinh-ngang-trai/539236/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.