Bảo Hân như thường ngày là đi làm, kể từ lúc Minh Hy giận cô là ít khi nào gặp mặt, y như rằng ca sĩ nổi tiếng vậy, muốn thấy được nàng cũng khó khăn.
Ở quán Bảo Hân cố gắng quên đi nỗi buồn để làm việc hiệu quả hơn, đi từ bên trong ra thì cô thấy Tiểu Vu lại đến, nhăn mặt nhìn nàng rồi quay người. Tiểu Vu thì làm càng, cứ hễ Bảo Hân tránh mặt là nàng cố tình xuất hiện trước mặt cô vậy đó
"Sao lại tránh mặt em"- Tiểu Vu cản bước chân của Bảo Hân
"Làm ơn, đừng tìm tôi nữa, coi như tôi cầu xin cô"
"Có cần như vậy không, em đến để uống nước thôi mà"- Vũ Trân tỏ vẻ dễ thương
Bảo Hân quá mệt mỏi rồi, cô thì bù đầu bù cổ nghĩ cách làm cho Minh Hy hết giận mà nói chuyện với mình, ra quán thì lại gặp sao chổi Tiểu Vu. Bảo Hân tháo tạp dề xuống bỏ vào trong phòng, quán này có phòng riêng dành cho nhân viên nghĩ ngơi
"Chị đi đâu?"
Tiểu Vu định chạy theo Bảo Hân nhưng có một nhân viên của quán cản lại
"Nè cô, không được vào trong, cô uống gì để tôi làm"
"Tôi muốn Bảo Hân làm cho tôi"
"Bảo Hân không được khỏe mong cô thông cảm"
Không thể làm gì được nên Tiểu Vu bực tức bỏ ra ngoài không thèm uống gì, chủ đích đến đây là gặp Bảo Hân nhưng giờ không có cô thì về chứ ở làm gì
"Người gì mà ngang ngược"- Anh ta nhìn cô gái đó nhăn mặt đánh giá
Bảo Hân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-tinh-ngang-trai/973588/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.