Nhìn vẻ mặt của cô giáo không giống như đang nóigiỡn
Lâm Mặc Ca lại càng thêm kinh ngạc.
Cô ngồi xổm xuống nhìn thẳng vào đôi mắt của con mình: “Nguyệt Nhi, nói thật cho mẹ nghe, cô giáo nói có thật không?”
Vũ Hàn bất đắc đĩ chu cái miệng nhỏ nhắn: “ Mẹ, thật đó, đạo này mẹ làm việc bận quá, cho nên mới không biết thôi."
Cậu cũng không đám nói, cái người nghịch ngợm lúc trước là Nguyệt Nhi, còn bây giờ, cái người vừa hiểu chuyện lại thông minh ở đây, chính là cậu chủ nhỏ Vũ Hàn cậu đấy.
Nhìn ánh mắt chân thành của con mình, lúc này Lâm Mặc Ca mới tin.
Dạo này đúng là cô về nhà rất ít, cũng không quan tâm Nguyệt Nhi như lúc trước.
Bởi vì cái tên Quyền Giản Lỉ buồn vui thất thường kia đã giày vò cô đến chết đi sống lại.
Thậm chí cô còn nghỉ ngờ tỉnh thần của mình.
cũng sắp xảy ra vấn đề.
Nhưng mà bây giờ biết được con mình tài giỏi như vậy, trong nháy mắt, cô cảm thấy rất tự hào.
Mỗi một người mẹ đều vui lòng nhìn thấy con mình nổi bật rạng rỡ, không giống người thường.
Tất nhiên cô cũng không ngoại lệ.
Cô giáo cười một cái: “Nếu chị không còn ý kiến gì nữa, vậy tôi sẽ đăng ký cho Nguyệt Nhi, đù sao đây cũng là một cơ hội khó có được, nếu như có thể bộc lộ tài năng của mình trên chương trình tốt như vậy, sẽ rất có ích cho kinh nghiệm sống, của Nguyệt Nhỉ.”
Lâm Mặc Ca
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mommy-bao-boi-daddy-la-tong-giam-doc-sieu-quyen-luc/1344181/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.