Lờ mờ mở đôi mắt còn đang ngái ngủ ra, lại là một gương mặt đáng yêu lanh lợi đang mở to đôi mắt bảo thạch đen bóng nhìn cô. Lông mi đài nhấp nháy liên tục đáng yêu như búp bê.
Quả thực làm cho tâm trạng cô tốt như tắm gió xuân.
“Cục cưng làm sao thế?”
Vũ Hàn thấy mẹ tỉnh dậy mới thở phào nhẹ nhõm, trong đôi mắt to hi: tỉa lo lắng: " Mẹ, bố giống như bị bệnh, bộ đáng rất khó chịu.”
“Bị bệnh?”
Lâm Mặc Ca kinh ngạc ngồi dậy.
Chẳng lẽ đêm qua anh ta một mực kêu gào đau chân là thật?
“Ừm, vẻ mặt của bố một chút cũng không tốt, mẹ, mau đi xem bố đi.”
Trong lời nói của Vũ Hàn tràn đầy lo lắng.
Lâm Mặc Ca hiểu được, nhóc con này mặc dù cả ngày đối với bố lạnh như băng, nhưng trong lòng vẫn là hướng về phía anh ta.
Lập tức không trì hoãn nữa liếc mắt nhìn Nguyệt Nhi bên cạnh cô bé vẫn ngủ mê say, lúc này mới vội vàng đi về phía phòng khách.
Quyền Giản Li vẫn giống như đêm qua nằm trên sô pha.
Quần áo lộn xộn.
Áo ngủ rải rác đắp lên người, lộ ra một cảnh xuân nam tính mê người.
Sắc mặt tái nhợt, trán đổ mồ hôi lạnh.
'Trong lòng cô kinh hãi, bộ đáng này cũng không phải là giả vờ.
Lại nhìn chỗ bắp chân của anh, hí ~
Hít một hơi không khí lạnh.
Lại có thể sưng chuyển màu xanh tím!
'Vũ Hàn vẻ mặt đau lòng đứng ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mommy-bao-boi-daddy-la-tong-giam-doc-sieu-quyen-luc/1344323/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.