Nếu không phải Sở Ninh Dực bảo cô nhịn lại thì chắc vừa rồi, có lẽ cô đã quăng luôn cái câu "Tôi cố tình chống đối cô đấy" vào mặt Lâm Thiến Thần luôn rồi.Kiều Tuệ Hòa nhìn Thủy An Lạc với vẻ mặt u ám, vì lần trước cô đẩy Lâm Thiến Thần khiến tay cô ta bị thương nên Kiều Tuệ Hòa vẫn luôn cảm thấy có thành kiến đối với cô.
Hôm nay tận mắt chứng kiến cô có thái độ thế này nên bà càng thấy khó chịu hơn."Thủy An Lạc, xin lỗi giáo viên của cô ngay." Kiều Tuệ Hòa nghiêm khắc nói.Thủy An Lạc lại hít sâu một hơi nữa rồi ngẩng lên nhìn Lâm Thiến Thần, nở một nụ cười hòa nhã: "Dạ, xin lỗi cô Lâm ạ.""Thôi bỏ đi." Lâm Thiên Thần mỉm cười rồi ngồi xuống bên cạnh Kiều Tuệ Hòa.Thủy An Lạc ngồi xuống, bấu chặt lấy kẹp tài liệu trong tay.
Cô rất ghét cái việc phải giả đò trước mặt người khác thế này, không hiểu sao Lâm Thiến Thần lại có thể làm vẻ tự nhiên như thế được, quả nhiên đúng là cùng một loại người với dì cô ta mà!"Lần này, gọi mọi người tới đây chủ yếu là vì muốn để mọi người nghiên cứu một chút bản báo cáo về tim mới nhất của Thiến Thần, tôi thấy rất đáng để học hỏi." Kiều Tuệ Hòa nói rồi bảo người phát bản photo xuống cho mọi người.Nghe thấy chữ "tim" nên Thủy An Lạc rất là hiếu kỳ, sau khi thấy tập tàiliệu được chuyển đến chỗ mình, cô liền đặt tài liệu của mình xuống và mở ra xem trước khi Lâm Thiến Thần mở slide lên.Nhưng chỉ ngay một giây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mon-dang-ho-doi-vo-cu-dung-chay-tron/1186754/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.